Bệnh hô hấp mãn tính (CKD), còn được gọi là hen suyễn gia cầm hoặc bệnh hô hấp mãn tính, là một bệnh truyền nhiễm phổ biến ở gia cầm, đặc biệt là gà, do vi khuẩn Mycoplasma gallisepticum gây ra. Bệnh ảnh hưởng đến hệ hô hấp, làm giảm khả năng miễn dịch, khiến gà dễ bị nhiễm trùng thứ phát và gây thiệt hại kinh tế đáng kể do giảm sản lượng thịt và trứng. Thông tin chi tiết về bệnh CKD ở gà , bao gồm nguyên nhân, triệu chứng, tổn thương, chẩn đoán, điều trị và phòng ngừa, có sẵn tại đây dựa trên thông tin đáng tin cậy.
Tìm hiểu về những thông tin cơ bản bệnh CRD ở gà
Nguyên nhân gây bệnh CRD
- Tác nhân gây bệnh: Mycoplasma gallisepticum (MG) là vi khuẩn gram âm, không có thành tế bào, dễ bị tiêu diệt bởi các chất khử trùng thông thường nhưng có thể tồn tại trong cơ thể gà rất lâu.
- MG được tìm thấy trong cơ thể gà và chỉ gây bệnh trong những điều kiện thuận lợi, chẳng hạn như khi hệ thống miễn dịch bị suy yếu.
- Thời gian lưu trú tại chỗ:
- Trong phân trộn, trong luống: 1-3 ngày.
- Trong đờm: 4-5 ngày.
- Trong lòng đỏ trứng: tối đa 18 ngày.
- Trong môi trường ẩm ướt: 1-2 tháng.
- Điều kiện thuận lợi:
- Biến đổi khí hậu: Theo các chuyên gia XX88, đặc biệt là vào mùa đông và mùa xuân khi độ ẩm cao.
- Căng thẳng: Lồng di chuyển, quá đông đúc, mật độ thả cao hoặc bảo trì kém.
- Môi trường kho bãi: Thiếu thông gió, nồng độ khí độc (NH3, H2S), phân chuồng hoặc bụi chuồng cao.
- Bệnh thứ phát: Thường liên quan đến các bệnh như E. coli, Newcastle, viêm phế quản truyền nhiễm (IB) hoặc Gumboro và dẫn đến tình trạng nghiêm trọng hơn gọi là CRD phức tạp (CCRD) hoặc viêm kết mạc.

Đường lây nhiễm
- Lây truyền trực tiếp: Lây truyền từ gà sang gà con qua trứng, đặc biệt nguy hiểm trong máy ấp.
- Truyền ngang:
- Thông qua tiếp xúc trực tiếp giữa gà bệnh và gà khỏe.
- Qua không khí (các hạt bụi mang theo vi trùng, nhưng chúng không phát tán xa).
- Với thiết bị nông trại, công nhân hoặc túi đựng thực phẩm bẩn.
- Đối tượng mắc bệnh: Gà ở mọi lứa tuổi, đặc biệt là gà mái tơ và gà đẻ từ 2-12 tuần tuổi. Bệnh cũng có thể xảy ra ở các loài gia cầm khác như vịt, ngỗng, ngỗng và chim cút.
Chẩn đoán
- Chẩn đoán lâm sàng:
- Theo các triệu chứng (khó thở, sưng mặt, tiếng “ù”) và chấn thương (viêm đường thở, tắc nghẽn túi khí).
- Tuy nhiên, căn bệnh này có thể dễ bị nhầm lẫn với các bệnh về đường hô hấp khác như Newcastle, viêm phế quản truyền nhiễm (IB) hoặc cảm lạnh thông thường.
- Chẩn đoán phân biệt:
- Newcastle: Lây lan nhanh, có triệu chứng thần kinh, được xác nhận bằng xét nghiệm HI.
- Viêm phế quản truyền nhiễm (IB): Lây truyền nhanh, ảnh hưởng đáng kể đến chất lượng trứng, phát hiện bằng HI hoặc ELISA.
- Coryza: viêm xoang, nhầy, chỉ Hemophilus paragallinarum.
- Nhiễm trùng huyết mãn tính: viêm xoang, nhiễm trùng, phân lập Pasteurella multocida.
- Chẩn đoán không lâm sàng:
- Phát hiện DNA/RNA của Mycoplasma gallisepticum bằng PCR.
- Thích hợp sử dụng tại các trang trại, công nghệ POCKIT iiPCR cho phép xét nghiệm nhanh trong vòng chưa đầy 1 giờ.
- Xét nghiệm ngưng kết nhanh trên phiến kính tìm kháng thể MG.
Triệu chứng của bệnh CRD ở gà
- Ở gà thịt: Bệnh thường xuất hiện khi đàn gà được 4-8 tuần tuổi, phổ biến nhất là E.Coli-CRD (C-CRD), biểu hiện bằng các triệu chứng chán ăn, sổ mũi, viêm xoang, ho, viêm kết mạc, chảy dịch mắt, sưng mặt, mệt mỏi, chán ăn và chậm lớn.
- Gà trưởng thành và gà mái đẻ: Bệnh này xảy ra trong các tình huống căng thẳng như thay đổi thời tiết đột ngột, tiêm phòng, di dời chuồng và cắt mỏ. Các triệu chứng chính vẫn là chảy nước mũi, khó thở, dinh dưỡng không đầy đủ, gà con nhỏ, giảm sản lượng trứng ở gà mái đẻ, gà con nhẹ cân và khả năng đẻ trứng kém. Các triệu chứng khác không rõ ràng.
Bệnh lý học
Theo như những người quan tâm đá gà xx88 được biết, trong quá trình khám nghiệm tử thi, người ta thấy rằng các vết thương tập trung chủ yếu ở hệ hô hấp:
- Đường hô hấp trên: Viêm xoang, tăng tiết chất nhầy hoặc dịch tiết.
- Khí quản, phế quản: Chảy máu chứa dịch nhầy dạng mụn nước. Trong trường hợp nghiêm trọng, có thể thấy các hạt casein màu vàng trong khí quản hoặc phế quản.
- Phổi: Các phế nang mở rộng và chứa đầy dịch theo mặt cắt ngang.
- Túi khí: Trong suốt, dày lên, có bọt khí hoặc lớp fibrin.
- Khi tiêm vắc-xin phòng vi khuẩn E. coli:
- Màng ngoài tim, gan và màng phổi được bao phủ bởi một lớp fibrin màu trắng ngà (giống như đậu phụ).
- Viêm khớp, tình trạng viêm ở các khớp.
- Các lớp: Viêm vòi trứng, u buồng trứng.
Cách điều trị bệnh CRD ở gà chuẩn nhất

Điều trị CRD cần kết hợp thuốc kháng sinh, chăm sóc vết thương và cải thiện môi trường vết thương:
- Kiểm tra các bệnh nhiễm trùng thứ cấp: Nếu gà của bạn bị CRD liên quan đến các bệnh như Newcastle, Gumboro hoặc E. coli, điều quan trọng là phải điều trị các bệnh nhiễm trùng thứ cấp trước.
- Thuốc kháng sinh:
- Doxycycline, Tylosin, Tiamulin, Colistin, Enrofloxacin, Tilmicosin: Sử dụng theo liều lượng của nhà sản xuất. Lưu ý: Không sử dụng cho gà mái đẻ vì có thể làm giảm sản lượng trứng.
- Dung dịch Tilmiguard: Hiệu quả tốt nhất đạt được khi dùng với MG, liều dùng là 1 ml/12,5 kg thể trọng hoặc 0,3 ml/lít nước uống, dùng liên tục trong 3 ngày.
- Chloramphenicol + ESB3: Pha 1 mg/10 kg (chloramphenicol) và 1 g/10 kg (ESB3) vào nước uống và sử dụng trong 3-5 ngày.
- Ủng hộ:
- Thuốc hạ sốt: Nên dùng thuốc có chứa vitamin C, Bromhexine trong 2-3 ngày.
- Tăng sức đề kháng: Bổ sung Vitamin B-complex, Gluco C hoặc Oligovit Inj (vitamin + khoáng chất).
- Cải thiện môi trường: Vệ sinh chuồng trại, giảm mật độ vật nuôi, tăng cường thông gió, loại bỏ lớp lót chuồng bị bẩn.
- Lưu ý: Nếu gà kháng thuốc (ví dụ Tylosin không hiệu quả), hãy chuyển sang Enrofloxacin hoặc Tilmicosin và sử dụng liên tục trong 5-7 ngày.
Làm thế nào để phòng ngừa bệnh CRD ở gà hiệu quả?

- Khi nuôi gà với số lượng hợp lý, cần chú ý đến vi khí hậu chuồng trại, trong đó thông gió và làm mát là hai yếu tố quan trọng. Nếu chuồng trại không được thông gió, nồng độ các khí độc như NH2, H2S, clo và CO2 sẽ tăng cao, gây tổn thương mũi và khí quản, tiềm ẩn nguy cơ phát triển bệnh CRD và các bệnh đường hô hấp khác.
- Cần tiến hành xét nghiệm máu thường xuyên cho đàn gà để loại trừ khả năng gà bị nhiễm CRD.
- Cung cấp đầy đủ các loại vitamin, đặc biệt là vitamin A, vitamin C và chất điện giải giúp tăng cường sức đề kháng cho gà.
- Sử dụng kháng sinh hoặc vắc-xin để phòng bệnh. Tuy nhiên, vắc-xin CRD có thể gây bệnh cho những con gà đã từng mắc CRD.
- Nhiều nông dân thường xuyên sử dụng kháng sinh để phòng bệnh. Sau thời gian dài sử dụng, nhiều loại kháng sinh trước đây có tác dụng bảo vệ chống lại Mycoplasma, chẳng hạn như tylosin, erythromycin, spiramycin và oxytetracycline, đã mất hiệu quả.
Tác động kinh tế
- Tỷ lệ tử vong: Thấp (5-10%) khi tiêm riêng CRD, nhưng có thể lên tới 30% khi tiêm đồng thời với E. coli.
- Thiệt hại:
- Giảm 10-20% trọng lượng.
- Sản lượng trứng giảm 10-40%.
- Tăng chi phí y tế và hành chính.
- Tác động lâu dài: Những con gà sống sót sau căn bệnh này thường không hồi phục hoàn toàn, ảnh hưởng đến chất lượng thịt và trứng của chúng.
Trên đây là tóm tắt những thông tin quan trọng về bệnh CRD ở gà . Hy vọng bài viết này hữu ích với bạn!
